1.古诗300首大全拼音版01 咏鹅 骆宾王 é é é 鹅 , 鹅 , 鹅 , qū xiàng xiàng tiān gē 曲 项 向 天 歌 。 bái máo fú lǜ shuǐ 白 毛 浮 绿 水 , hōng zhǎng bō qīng bō 红 掌 拨 清 波 。 02 敕勒歌 北朝民歌 chì lè chuān yīn shān xià 敕 勒 川 , 阴 山 下 。 tiān sì qióng lú lǒng gài sì yě 天 似 穹 庐 , 笼 盖 四 野 。 tiān cāng cāng yě máng máng 天 苍 苍 , 野 茫 茫 , fēng chuī cǎo dī xiàn niú yáng 风 吹 草 低 见 牛 羊 。 03 春晓 孟浩然 chūn mián bù jué xiǎo 春 眠 不 觉 晓 , chù chù wén tí niǎo 处 处 闻 啼 鸟 。 yè lái fēng yǔ shēng 夜 来 风 雨 声 , huā luò zhī duō shǎo 花 落 知 多 少 。 04 回乡偶书 贺知章 shào xiǎo lí jiā lǎo dà huí 少 小 离 家 老 大 回 , xiāng yīn wú gǎi bìn máo shuāi 乡 音 无 改 鬓 毛 衰 。 ér tóng xiāng jiàn bù xiāng shí 儿 童 相 见 不 相 识 , xiào wèn kè cóng hé chù lái 笑 问 客 从 何 处 来 。 05 静夜思 李白 chuáng qián míng yuè guāng 床 前 明 月 光 , yí shì dì shàng shuāng 疑 是 地 上 霜 。 jǔ tóu wàng míng yuè 举 头 望 明 月 , dī tóu sī gù xiāng 低 头 思 故 乡 。 2.古诗300首大全拼音版01 咏鹅 骆宾王é é é 鹅 , 鹅 , 鹅 , qū xiàng xiàng tiān gē 曲 项 向 天 歌 。 bái máo fú lǜ shuǐ 白 毛 浮 绿 水 , hōng zhǎng bō qīng bō 红 掌 拨 清 波 。02 敕勒歌 北朝民歌chì lè chuān yīn shān xià 敕 勒 川 , 阴 山 下 。 tiān sì qióng lú lǒng gài sì yě 天 似 穹 庐 , 笼 盖 四 野 。 tiān cāng cāng yě máng máng 天 苍 苍 , 野 茫 茫 , fēng chuī cǎo dī xiàn niú yáng 风 吹 草 低 见 牛 羊 。 03 春晓 孟浩然chūn mián bù jué xiǎo 春 眠 不 觉 晓 , chù chù wén tí niǎo 处 处 闻 啼 鸟 。 yè lái fēng yǔ shēng 夜 来 风 雨 声 , huā luò zhī duō shǎo 花 落 知 多 少 。 04 回乡偶书 贺知章shào xiǎo lí jiā lǎo dà huí 少 小 离 家 老 大 回 , xiāng yīn wú gǎi bìn máo shuāi 乡 音 无 改 鬓 毛 衰 。 ér tóng xiāng jiàn bù xiāng shí 儿 童 相 见 不 相 识 , xiào wèn kè cóng hé chù lái 笑 问 客 从 何 处 来 。 05 静夜思 李白chuáng qián míng yuè guāng 床 前 明 月 光 , yí shì dì shàng shuāng 疑 是 地 上 霜 。 jǔ tóu wàng míng yuè 举 头 望 明 月 , dī tóu sī gù xiāng 低 头 思 故 乡 。 3.带拼音古诗大全1、敕勒歌chìlègē 北朝乐府běicháoyuèfǔ 敕勒川chìlèchuān,阴山下yīnshānxià,天似穹庐tiānshìqiónglú,笼盖四野lónggàisìyě。 天苍苍tiāncāngcāng,野茫茫yěmángmáng,风吹草低见牛羊fēngchuīcǎodījiànniúyáng。 2、咏yǒng 鹅é 骆jià宾bīn王wáng. 鹅é 鹅é 鹅é,曲qǔ项xiàng向xiàng天tiān歌gē。 白bái毛máo浮fú绿lǜ水shuǐ,红hóng掌zhǎng拨bō清qīng波bō。 3、咏yǒng 柳liǔ 贺知章hèzhīzhāng. 碧玉妆成一树高bìyùzhuāngchéngyīshùgāo,万条垂下绿丝绦wàntiáochuíxiàlǜsītāo。 不知细叶谁裁出búzhīxìyèshuícáichū,二月春风似剪刀èryuèchūnfēngsìjiǎndāo。 4、登dēng鹳guàn雀què楼lóu 王wáng之zhī涣huàn. 白bái日rì依yī山shān尽jìn,黄huáng河hé入rù海hǎi流liú。 欲yù穷qióng千qiān里lǐ目mù,更gèng上shàng一yì层céng楼lóu。 5、春chūn 晓xiǎo 孟浩然mènghàorán. 春眠不觉晓chūnmiánbùjuéxiǎo,处处闻啼鸟chùchùwéntíniǎo。 夜来风雨声yèláifēngyǔshēng,花落知多少huāluòzhīduōshǎo。 6、出chū 塞sāi 王昌龄wángchānglíng. 秦时明月汉时关qínshímíngyuèhànshíguān,万里长征人未还wànlǐchángzhēngrénwèihái。 但使龙城飞将在dànshǐlóngchéngfēijiāngzài,不教胡马度阴山bújiāohúmǎdùyīnshān。 7、鹿lù 柴chái 王维wángwéi. 空山不见人kōngshānbújiànrén,但闻人语响dànwénrényǔxiǎng。 返影入深林fǎnyǐngrùshēnlín,复照青苔上fùzhàoqīngtāishàng。 8、送元二使安西sòngyuánèrshǐānxī 王维wángwéi. 渭城朝雨浥轻尘wèichéngcháoyǔyàqīngchén,客舍青青柳色新kèshèqīngqīngliǔsèxīn。 劝君更尽一杯酒quànjūngèngjìnyībēijiǔ,西出阳关无故人xīchūyángguānwúgùrén。 9、九月九日忆山东兄弟jiǔyuèjiǔrìyìshāndōngxiōngdì 王维wángwéi. 独在异乡为异客dúzàiyìxiāngwéiyìkè,每逢佳节倍思亲měiféngjiājiébèisīqīn。 遥知兄弟登高处yáozhīxiōngdìdēnggāochù,遍插茱萸少一人biànchāzhūyúshǎoyīrén。 10、静夜思jìngyèsī 李白lǐbái. 床前明月光chuángqiánmíngyuèguāng,疑是地上霜yíshìdìshàngshuāng。 举头望明月jǔtóuwàngmíngyuè,低头思故乡dītóusīgùxiāng。 4.古诗75首大全带拼音古对今小学必背古诗词带拼音75首1\江南jiāng naacute;n(汉乐府hagrave;n yuegrave; fǔ) 江南可采莲jiāng naacute;n kě cǎi liaacute;n,莲叶何田田liaacute;n yegrave; heacute; tiaacute;n tiaacute;n!鱼戏莲叶间yuacute; xigrave; liaacute;n yegrave; jiān。 鱼戏莲叶东yuacute; xigrave; liaacute;n yegrave; dōng,鱼戏莲叶西yuacute; xigrave; liaacute;n yegrave; xī,鱼戏莲叶南yuacute; xigrave; liaacute;n yegrave; naacute;n, 鱼戏莲叶北yuacute; xigrave; liaacute;n yegrave; běi。2\长chaacute;ng歌gē xiacute;ng行(汉乐府hagrave;n yuegrave; fǔ) qīng qīng yuaacute;n zhōng kuiacute; zhāo lugrave; dagrave;i rigrave; xī 青 青 园 中 葵, 朝 露 待 日 晞。 yaacute;ng chūn bugrave; deacute; zeacute; wagrave;n wugrave; shēng guāng huī 阳 春 布 德 泽, 万 物 生 光 辉。chaacute;ng kǒng quī jieacute; zhigrave;, kūn huaacute;ng huā yegrave; cuī 常 恐 秋 节 至, 焜 黄 华 叶 衰。 bǎi chuān dōng dagrave;o hǎi, heacute; shiacute; fugrave; xī guī 百 川 东 到 海, 何 时 复 西 归?shagrave;o zhuagrave;ng bugrave; nǔ ligrave;, lǎo dagrave; tuacute; shāng bēi 少 壮 不 努 力, 老 大 徒 伤 悲。3\敕勒歌chigrave; legrave; gē(北朝民歌běi chaacute;o miacute;n gē) 敕勒川chigrave; legrave; chuān,阴山下yīn shān xiagrave;,天似穹庐tiān shigrave; qioacute;ng luacute;,笼盖四野loacute;ng gagrave;i sigrave; yě。 天苍苍tiān cāng cāng,野茫茫yě maacute;ng maacute;ng,风吹草低见牛羊fēng chuī cǎo dī xiagrave;n niuacute; yaacute;ng。4\咏yǒng 鹅eacute;(唐taacute;ng)骆luoacute; 宾bīn 王waacute;ng 鹅eacute; 鹅eacute; 鹅eacute;,曲qǔ 项xiagrave;ng 向xiagrave;ng 天tiān 歌gē。 白baacute;i 毛maacute;o 浮fuacute; 绿lǜ 水shuǐ ,红hoacute;ng 掌zhǎng 拨bō 清qīng 波bō。5\风fēng(唐taacute;ng)李lǐ 峤qiaacute;o 解jiě 落luograve; 三sān 秋qiū 叶yegrave; ,能neacute;ng 开kāi 二egrave;r 月yuegrave; 花huā。 过guograve; 江jiāng 千qiān 尺chǐ 浪lagrave;ng,入rugrave; 竹zhuacute; 万wagrave;n 竿gān 斜xieacute;。6\咏柳yǒng liǔ(唐taacute;ng)贺知章hegrave; zhī zhāng 碧玉妆成一树高bigrave; yugrave; zhuāng cheacute;ng yī shugrave; gāo,万条垂下绿丝绦wagrave;n tiaacute;o chuiacute; xiagrave; lǜ sī tāo。 不知细叶谁裁出buacute; zhī xigrave; yegrave; shuiacute; caacute;i chū?二月春风似剪刀egrave;r yuegrave; chūn fēng sigrave; jiǎn dāo。7\回huiacute;乡xiāng偶ǒu书shū(唐taacute;ng)贺知章hegrave; zhī zhāng shagrave;o xiǎo liacute; jiā lǎo dagrave; huiacute; 少 小 离 家 老 大 回 ,xiāng yīn wuacute; gǎi bigrave;n maacute;o cuī 乡 音 无 改 鬓 毛 衰 。 eacute;r toacute;ng xiāng jiagrave;n bugrave; xiāng shiacute; 儿 童 相 见 不 相 识 ,xiagrave;o wegrave;n kegrave; coacute;ng heacute; chugrave; laacute;i 笑 问 客 从 何 处 来 。8\凉州词liaacute;ng zhōu ciacute;(唐taacute;ng)(王之涣waacute;ng zhī huagrave;n) 黄huaacute;ng 河heacute; 远yuǎn 上shagrave;ng 白baacute;i 云yuacute;n 间jiān,一yiacute; 片piagrave;n 孤gū 城cheacute;ng 万wagrave;n 仞regrave;n 山shān。 羌qiāng 笛diacute; 何heacute; 须xū 怨yuagrave;n 杨yaacute;ng 柳liǔ,春chūn 风fēng 不bugrave; 度dugrave; 玉yugrave; 门meacute;n 关guān。9\登dēng 鹳guagrave;n 雀quegrave; 楼loacute;u(唐taacute;ng)(王waacute;ng 之zhī 涣huagrave;n) 白baacute;i 日rigrave; 依yī 山shān 尽jigrave;n,黄huaacute;ng 河heacute; 入rugrave; 海hǎi 流liuacute;。 欲yugrave; 穷qioacute;ng 千qiān 里lǐ 目mugrave;,更gegrave;ng 上shagrave;ng 一yigrave; 层ceacute;ng 楼loacute;u。10\春chūn 晓xiǎo(唐taacute;ng)(孟megrave;ng 浩hagrave;o 然raacute;n) 春chūn 眠miaacute;n 不bugrave; 觉jueacute; 晓xiǎo,处chugrave;处chugrave;闻weacute;n啼tiacute;鸟niǎo。 夜yegrave;来laacute;i风fēng雨yǔ声shēng,花huā落luograve;知zhī多duō少shǎo。 5.《春日 》古诗带拼音chūn rì zhū xī 春 日(朱 熹) (宋) shâng rì xún fāng sì shuǐ bīn,wú biān guāng jǐng yī shí xīn 胜 日 寻 芳 泗 水 滨,无 边 光 景 一 时 新 。 děng xián shí dã dōng fēng miàn,wàn zǐ qiān hïng zǒng shì chūn 等 闲 识 得 东 风 面, 万 紫 千 红 总 是 春 。 望采纳! 6.古诗大全300首加上拼音的资源1、《híng gōng 》《行宫》táng dài :yuán zhěn 唐代:元稹liáo luò gǔ háng gōng ,gōng huā jì mò hóng 。 寥落古行宫,宫花寂寞红。bái tóu gōng nǚ zài ,xián zuò shuō xuán zōng 。 白头宫女在,闲坐说玄宗。2、《xiàng sī 》《相思》táng dài :wáng wéi 唐代:王维hóng dòu shēng nán guó ,chūn lái fā jǐ zhī 。 红豆生南国,春来发几枝。yuàn jun duō cǎi xié ,cǐ wù zuì xiàng sī 。 愿君多采撷,此物最相思。3、《zá shī sān shǒu ·qí èr 》《杂诗三首·其二》táng dài :wáng wéi 唐代:王维jun zì gù xiāng lái ,yīng zhī gù xiāng shì 。 君自故乡来,应知故乡事。lái rì qǐ chuāng qián ,hán méi zhe huā wèi ?来日绮窗前,寒梅著花未?4、《lù chái 》《鹿柴》táng dài :wáng wéi 唐代:王维kōng shān bú jiàn rén ,dàn wén rén yǔ xiǎng 。 空山不见人,但闻人语响。fǎn jǐng rù shēn lín ,fù zhào qīng tái shàng 。 返景入深林,复照青苔上。5、《yuàn qíng》《怨情》táng dài :lǐ bái 唐代:李白měi rén juàn zhū lián ,shēn zuò pín é méi 。 美人卷珠帘,深坐颦蛾眉。dàn jiàn lèi hén shī ,bú zhī xīn hèn shuí 。 但见泪痕湿,不知心恨谁。 7.古诗词经典名句 (一)哲理 加拼音hǎi rì shēng cán yè , jiāng chūn rù jiù nián 。 海日生残夜,江春入旧年。 简析:蕴含新事物孕育于旧事物解体之时的哲理。 wú kě nài hé huā luò qù , sì zēng xiāng shí yàn guī lái 。 无可奈何花落去,似曾相识燕归来。(晏殊《浣溪沙?一曲新词酒一杯》) 简析:一切必然要消逝的美好事物都无法阻止其消逝,但在消逝的同时,仍然有美好事物的再生,生活不会因消逝而变得一片虚无。(常用来表达一种"想要挽留却又不能留住"的心态。或对人生的感慨:盛衰浮沉,生死聚散,也如这花开花落、燕去燕来。) wèn qú nà dé qīng rú xǔ , wéi yǒu yuán tóu huó shuǐ lái 。 问渠那得清如许,为有源头活水来。(朱熹《观书有感》) 简析:借景喻理,说明只有思想永远活跃,接受种种不同新思想、新知识,方能才思不断,新水长流。(或:人要心灵澄明,就得不断学习,时时补充新知。) jiāng shān dài yǒu cái rén chū , gè lǐng fēng sāo shù bǎi nián 。 江山代有才人出,各领风骚数百年。(清朝赵翼《论诗》) 简析:常用来赞美人才的人才辈出,也用来表示一代新人过去,又有一代新人出现,长江后浪推前浪。也含"世事超越前人,不断创新,不断进取的必然趋势"之哲理。 huì dāng líng jué dǐng , yī lǎn zhòng shān xiǎo 。 会当凌绝顶,一览众山小。(杜甫《望岳》) 简析:它包含一切有所作为的人都应具有不怕困难、敢于攀登绝顶,俯视一切的雄心和气概。 shān zhòng shuǐ fù yí wú lù , liǔ àn huā míng yòu yī cūn 。 山重水复疑无路,柳暗花明又一村。(陆游《游山西村》) 简析:历经"山重水复"让人怀疑无路可走,却又意外地呈现出光明前景(或:表现感到困惑时,突然见到希望)。 shǎo zhuàng bù nǔ lì , lǎo dà tú shāng bēi 。 少壮不努力,老大徒伤悲。(汉乐府《长歌行》 简析:劝勉人们努力珍惜青春年华,世间没有后悔药。有"失去才知可贵"的哲理。 dōng fēng bù yǔ zhōu láng biàn , tóng què chūn shēn suǒ èr qiáo 。 东风不与周郎便,铜雀春深锁二乔。(杜牧的《赤壁》) 简析:诗中蕴含机遇造人的哲理,且隐含着诗人对自己生不逢时、怀才不遇的慨叹之情。 cháng fēng pò làng huì yǒu shí , zhí guà yún fān jì cāng hǎi 。 长风破浪会有时,直挂云帆济沧海。(李白《行路难》) 简析:坚信不怕困难、勇往直前,抱负是必能实现的。 luò hóng bù shì wú qíng wù , huà zuò chūn ní gēng hù huā 。 落红不是无情物,化作春泥更护花。(龚自珍《己亥杂诗》) 简析:阐明事物具有两重性。 bù wèi fú yún zhē wàng yǎn , zì yuán shēn zài zuì gāo céng 。 不畏浮云遮望眼,只缘身在最高层。(王安石《登飞来峰》) 简析:诗中蕴含站得高,看得远的道理。与王之涣"欲穷千里目,更上一曾楼"有异曲同工之妙。 chén zhōu cè pàn qiān fān guò , bìng shù qián tóu wàn mù chūn 。 沉舟侧畔千帆过,病树前头万木春。(刘禹锡《酬乐天扬州初逢席上见赠》) 简析:表现了豁达的胸怀和奋发向上、努力进取的精神。喻含新事物不断涌现的理趣。 8.李白的将进酒全诗拼音jūn bú jiàn huáng hé zhī shuǐ tiān shàng lái,bēn líu dào haǐ bú fù huí 君 不 见 黄 河 之 水 天 上 来,奔 流 到 海 不 复 回。 jūn bú jiàn gāo táng míng jìng bēi bái fà ,zhāo rú qīng sī mù chéng xuě 君 不 见 高 堂 明 镜 悲 白 发, 朝 如 青 丝 暮 成 雪。 rén shēng dé yì xū jìn huān ,mò shǐ jīn zūn kōng duì yuè 人 生 得 意 须 尽 欢, 莫 使 金 樽 空 对 月。 tiān shēng wǒ cái bì yǒu yòng ,qiān jīn sàn jìn huán fù lái 天 生 我 材 必 有 用,千 金 散 尽 还 复 来。 pēng yáng zaǐ niú qǐe wéi lè ,huì xū yì yǐn sān bǎi bēi 烹 羊 宰 牛 且 为 乐,会 须 一 饮 三 百 杯。 cén fū zǐ ,dān qīu shēng ,qiāng jìn jǐu ,bēi mò tíng 岑 夫 子,丹 丘 生, 将 进 酒, 杯 莫 停。 yǔ jūn gē yì qǔ ,qǐng jūn wèi wǒ qīng ěr tīng 与 君 歌 一 曲, 请 君 为 我 倾 耳 听。 zhōng gǔ zhuàn yù bù zú guì ,dàn yuàn cháng zuì bù fù xǐng 钟 鼓 馔 玉 不 足 贵, 但 愿 长 醉 不 复 醒。 gǔ lái shèng xián jiē jì mò ,wéi yǒu yǐn zhě liú qí míng 古 来 圣 贤 皆 寂 寞, 惟 有 饮 者 留 其 名。 chén wáng xī shī yàn píng lè ,dǒu jǐu shī qiān zì huān nǜe 陈 王 昔 时 宴 平 乐,斗 酒 十 千 恣 欢 谑。 zhǔ rén hé wèi yán shǎo qián ,jīng xū gū qǔ duì jūn zhuó 主 人 何 为 言 少 钱, 径 须 沽 取 对 君 酌。 wǔ huā mǎ ,qiān jīn qíu 五 花 马, 千 金 裘, hū ér jiāng chū huàn měi jiǔ ,yǔ ěr tóng xiāo wàn gǔ chóu 呼 儿 将 出 换 美 酒,与 尔 同 销 万 古 愁。 |